Saturday, May 12, 2007

Happy Mother's Day!

Hôm nay ở Mỹ tổ chức ngày lễ của Mẹ (Mother's Day). Con thấy Việt Nam mình bây giờ cũng có tổ chức nữa, hồi trước thì có lễ Vu Lan cũng có ý nghĩa tương tự. Con nhớ mình đi chùa, rồi được cài hoa lên áo. Con chúc Ngoại, Mẹ và Đía ngày lễ của Mẹ hạnh phúc.

Nhớ ngày xưa Ngoại đưa đón, chăm sóc cho "con gái út của bà Tám" nè. Nhớ Ngoại leo thang lầu vô BV Nhi Đồng rồi nằm lên giường luôn nè (vậy mà con kêu chỉ có Út với Cô vô thăm thôi, chắc tại con khoái mấy thanh sôcôla mà Út mang vô quá hihihi). Nhớ mỗi lần bệnh, dù là chỉ chóng mặt, nhức đầu và đã lớn rồi, Ngoại cũng bắt xuống nằm chung phòng với Ngoại để Ngoại theo dõi . Nhớ Ngoại hát "Xa xa nơi Côn Đảo..." và kể chuyện chiến khu (có lần con nghe Ngoại kể rồi ngủ quên, đến đoạn thiệt là hào hứng Ngoại vỗ giường, con mới giựt mình "dạ, dạ"...). Nhớ Ngoại chờ tụi con về ăn cơm, dù Ngoại không ăn cũng ngồi nói chuyện (Ngoại trốn không ăn cơm, Ngoại nói ăn với người khác rồi, con cũng nhớ luôn hihihi).

Nhớ bà Đía dạy cho các bò tót học toán. Nhớ hôm Đía đón về, nghe con kể bị điểm thấp môn Địa Lý. Đía dừng hẳn lại ngay chỗ đèn đỏ (con còn nhớ rõ ràng là ngã tư Điện Biên Phủ - Hai Bà Trưng) mà hỏi tại sao, câu hỏi gì . Nhớ Đía dạy con chạy xe honda mà trái tim không còn nằm trong ngực mà leo lên tuốt trên đầu vì con cứ nhè ổ gà mà chạy . Nhớ Đía xạc chú Đàm để bênh "lính" của Đía nè. Nhớ Đía thủ thỉ dặn dò đừng chơi với ma túy, hay tâm sự chuyện tình yêu (Mình vẫn còn dự án viết hồi ký, chừng nào xúc tiến Đía ơi?)

Nhớ Mẹ Thủy đã làm hết sức mình cho tụi con đầy đủ từ những ngày còn ở dưới Cai Lậy (nói tới đây tự dưng con lại nhớ bánh trung thu con heo Ngoại gửi nữa). Nhớ cái lần sinh nhật con mặc cái áo đầm trắng viền đỏ đẹp như công chúa, con vẫn nhớ cái áo đó và cái áo thêu bông đẹp ơi là đẹp Mẹ từ chối không bán, để cho con mặc. Nhớ nhà mình, một chỗ con biết khi mình về sẽ được bình yên, vì con có Mẹ.

Không biết làm sao để cám ơn cho hết. Con rất hạnh phúc vì có Ngoại, có Mẹ, có Đía. Dù con ở xa nhưng vẫn cảm thấy được sự lo lắng và chăm sóc đó. (Không biết tại sao hôm nay con ướt át dữ vậy, hihihi, chắc tại ở xa, và có thể viết ra giấy, chứ con mà nói trực tiếp, thì đã khóc hu hu rồi chứ có nói được gì đâu )

Con nhớ cả nhà nhiều lắm!



Ngày Mother's Day của con à, anh xã không có làm gì hết, nhưng tình cờ con nghe anh nói chuyện với Ngọc An "Con là cục cưng của Bố Mẹ, còn Mẹ là cục cưng của Bố" Vậy là đủ vui rồi!

No comments:

Post a Comment