Tinh cầu tiếp theo có một gã nát rượu cư trú. Cuộc viếng thăm lần này hết sức ngắn nhưng lại làm cho cậu hoàng tử miên man buồn:
– Anh làm gì đấy? Cậu hoàng tử hỏi tay nát rượu khi em thấy hắn ngồi lặng thinh trước một đống lớn chai không và một đống lớn chai có rượu.
– Ta uống rượu, tay kia nói, vẻ thiểu não.
– Tại sao anh uống? Cậu hoàng tử hỏi anh ta.
– Để quên, gã nát rượu trả lời.
– Quên cái gì? Cậu hoàng tử hỏi, bắt đầu cảm thấy thương hại hắn.
– Quên nỗi xấu hổ của ta, gã nát rượu cúi đầu thú nhận.
– Xấu hổ vì cái gì? Cậu hoàng tử hỏi, đã muốn giúp đỡ hắn.
– Xấu hổ vì uống rượu! Gã thôi không nói nữa, và lần này nhất quyết lặng im.
Còn cậu hoàng tử thì ra đi, sửng sốt.
Những người lớn nhất định là rất kỳ quặc, cậu tự nói thầm trong lúc ra đi.
No comments:
Post a Comment