Tuesday, March 13, 2007

Gọi tên niềm tin

À, cũng có người rất thích hoa cúc, như mình!

Em ơi, ngày tàn tháng cũ, gọi tên niềm tin để bắt đầu một mùa hoa mới. Vẫn là hoa Cúc em nhỉ?

Em à, năm rộng đời dài, em có mơ ước gì không?

Em - cô nhỏ chưa bao giờ biết ngờ vực ai, nói về niềm tin của em cho tôi nghe, nhé! Bởi tôi có những lúc hoang mang cực độ và có những nỗi tuyệt vọng vô biên... Em có tin không?

Em bảo với tôi, hãy học cách tin một ai đó. Một câu chuyện, một lời nói, một ánh nhìn, một nụ cười, hay một cái nắm tay... Em đã tin tưởng và đón nhận rất chân thành.


Thì ra tôi cũng như em. Đã luôn luôn tin trước khi đặt những dấu chấm hỏi. Và tôi tự hào về điều đó. Em tin không?

Tôi biết, có những lúc em khờ dại, nông nổi nhưng tôi sẽ không cản em vì em có lí lẽ của mình: "cho là nhận." Tôi cũng sẽ chẳng ngỡ ngàng khi biết đôi lúc đó chỉ là lời biện minh của em đâu! Bởi tôi đã bị lây vào cái gọi là "niềm tin kỳ lạ" của em mất rồi!

Nhìn em dẫu môi lý sự về số phận, tôi thầm cảm ơn em. Uh, cuộc đời nằm trong tay ta. "Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời" xưa rồi em nhỉ? Tôi đã đổi câu ấy lại giùm em: "Đất trời không nghe em, em quyết buộc trời đất phải nghe." Em thích không?

Niềm tin có sức mạnh. Hãy cùng tôi gọi tên niềm tin, em nhé! Tôi vẫn nhớ lời em: "có niềm tin là ta đã thành công một nửa!" Nhưng tôi sẽ buồn lắm nếu em chỉ gán hai chữ "thành công" vào những dự định, những kế hoạch cho công việc sang năm của mình. Em có nghĩ rằng, khi em "gần" một người nào đó hơn, em cười nhiều hơn... là em đã...thành công??? Tôi thấy an lòng khi em gật đầu. Em và tôi luôn trân trọng những mối dây liên hệ quanh mình, phải thế không? Chúng ta gọi đó là những "dấu yêu".

Bình yên khi nhìn em xòe tay và bắt đầu đếm (không phải với bộ mặt ngơ ngác mà với một nụ cười rạng rỡ). Điều đó đồng nghĩa: em đang được yêu thương, rất nhiều!

Ngày xanh và nắng ấm, theo tôi về nhé, niềm tin!

Ngày lành, cảm ơn em! Tôi sẽ dắt mùa hoa mới về trước thềm - mùa Cúc - chờ em!

Tôi không tin hoa Cúc chỉ có một thời, bởi tôi tin vào bàn tay em, em có biết?

Sâm cầm

No comments:

Post a Comment