Ta trả cho em dòng sông tuổi thơ
Đầy ăm ắp phù sa ký ức
Xin úp mặt bên triền nghe cỏ hát
Một thời mình yêu dấu - một thời xa.
Ta trả cho em những ngày đã qua
Con phố hẹp lời yêu chưa nói hết
Nỗi buồn chim di thoáng qua mắt biếc
Biết sau lưng mình lạnh lẽo mùa đông.
Ta trả cho em những ngày ngóng trông
Trăng mấy độ hao gầy lỗi hẹn
Thương con đò vắng gã Trương Chi
Em xa quá biết đâu bờ bến.
Trả lại cho em nụ tầm xuân tím
Dẫu bây giờ đã chớm giêng hai
Người đứng hát câu ca xanh biếc
Ngậm ngùi hoa bưởi trút đầy tay.
Ta trả cho em những gì còn lại
Mùa thu vương gió heo may
Đôi khi nhớ tên một loài cỏ dại
Xin trái tim mình hóa lá
bay
bay
Từ Dạ Thảo
Bài thơ này mình rất thích, đến bây giờ vẫn còn thuộc. Không biết gần đây Từ Dạ Thảo có viết thêm bài nào không?
No comments:
Post a Comment