Một giờ rưỡi sáng, không biết tại sao không muốn đi ngủ. Không buồn ngủ. Cũng không có gì bận tâm suy nghĩ. Cũng không muốn học bài, tháng 4 này thi rồi. Thi làm cô giáo nhé. Vậy là nhà mình toàn nhà giáo, hihihi, giống như là trời định rồi, làm gì cũng không khỏi, phải vòng về đó thôi. Mẹ lại không vui cho coi. Không hiểu tại sao Mẹ cứ muốn mình phải lấy bằng tiến sĩ nhỉ? Làm sao mà làm nổi. Thôi để em Trân đảm đương. Dĩ nhiên là độ ưu tiên phải xếp sau “lấy chồng”, hehehe
. Không biết tại sao mình có cảm giác là năm nay em sẽ có chồng
. Em ơi, Hai đã suy nghĩ tìm ra quà cho em rồi đó, làm lẹ lên không thôi Hai quên
.
Độ rày trời bớt lạnh rồi. Năm nay lạnh hơn mọi năm. Mọi năm đâu có đắp tới 3 cái mền như vậy. Cũng may là không bị cúm nặng, nếu không lại lây cho thằng chó con. Độ rày nó đã biết bập bẹ, cứ “ba, ba” miết, mà quên mất kêu “mẹ ơi!”. Nó cũng nhõng nhẽo hơn, thiếu bóng bố mẹ hay ông nội là la làng liền…
Thôi đi ngủ, không thôi mai lại năn nỉ con “Con ơi, con ngủ thêm chút nữa cho mẹ ngủ đi con” hihihi.
No comments:
Post a Comment