Friday, June 29, 2007

Đồng dao cho bé

Có ý định chép lại mấy bài đồng dao, ca dao và bài hát mình hay hát cho Ngọc An nghe lâu rồi, nhưng lười quá, hôm nay Phương hỏi, nên mới có động lực nè. Thôi chép lại để mai mốt cho An đọc lại. Hồi đó Mẹ Thủy cũng có chép cho mình một cuốn, nhưng lúc đó còn nhỏ quá, không biết quý . Bây giờ mình vẫn còn nhớ nét chữ chép tay của Mẹ trong cuốn sổ đó. Mẹ kể mình đi học mẫu giáo về, bắt Mẹ hát chung, mà Mẹ không biết hát thì mình sẽ khóc. Nên sáng nào Mẹ cũng phải vô gặp cô giáo, nhờ cô dạy trước cho Mẹ bài hát của hôm đó .

1
Con vỏi con voi - cái vòi đi trước - Hai chân trước đi trước- Hai chân sau đi sau - còn cái đuôi thì đi sau rốt - Tôi xin kể nốt cái chuyện con voi!
2. Trồng cây dừa, chừa cây đậu - Cây nào cao, chặt đi bớt - trái nào rớt, trái nào rơi - Cây mùng tơi, đỏ loen loét - Trái măng quẹt sống lâu - Trái mãn cầu chóng chín - Trái nào chín - Hái đi!

3. Rồng rắn lên mây có cái cây lúc lắc, có ông chủ ở nhà không?

4. Chi chi chành chành - Trái chanh nổi lửa - con ngựa chết chưa - Bát Giới đi tìm, ù à ù ập. ---> mình không thích nói gì có chết chóc nên hát thành
"chi chi chành chành - trái chanh nổi lửa con ngựa sợ quá chạy mất tiêu - bé An đi tìm, ù à ù ập!"

5. Ướp lá khoai- Mười hai chong chóng - Đứa mặc áo trắng- Đứa mặc áo đen - Đứa xách lồng đèn - Đứa cầm ống thụt - Thụt ra thụt vô - Thụt nhầm bụi chuối - Thúi ình chình mủ.

6. Con công hay múa - Nó múa làm sao - Nó rụt cổ vào - Nó xòe cánh ra - Nó đỗ cành đa - Nó kêu ríu rít - Nó đỗ cành mít - Nó kêu vịt chè - Nó đỗ cành tre - Nó kêu bè muỗng - Nó đỗ xuống ruộng - Nó kêu tầm vông - Con công hay múa.

7. Thằng Cuội ngồi gốc cây đa - Thò chân xuống giếng được ba đồng tiền - Một đồng mua trống mua kèn - Một đồng mua mỡ đốt đèn thờ vua - Một đồng mua bó rau khoai - Thái ra cho nhỏ làm hai ba bàn.

8. Xích đu tiên - Kiếm tiền cưới vợ - Đứt dây bầu - Ở đợ vợ ăn!

9. Một con chuột là một cái đuôi, hai tai, hai mắt, một cái đầu và bốn cái chân. Hai con chuột là hai cái đuôi, bốn tai, bốn mắt, hai cái đầu và tám cái chân. Ba con chuột...

10. Cô kia bới tóc đuôi gà, nắm đuôi giựt lại hỏi nhà chị đâu? - Nhà tui ở dưới đám dâu - ở trên đám đậu đầu cầu ngó qua - Ngó qua đám bắp trổ cờ - Đám dưa trổ nụ, đám cà trổ bông.

11. Xù xì xụt xịch - Hột mít lùi tro - Ăn no té địt - Thằng cha nào địt - Phải nói tui nghe - Không thì tui đánh- Thằng cha này địt!

12. Đầu ai có rơm có rác - Kêu tui bằng bác - Tui phủi dùm cho!

13. Con thỏ - ăn cỏ - uống nước - chui vô hang!


Tuesday, June 26, 2007

Mừng sinh nhật em Trân

Em ơi, sinh nhật rồi đó, hôm nay có đãi karaoke và kem không? Thiếu món kem là em Khánh và em Kha sẽ nhắc đó nha. Mấy năm nay sinh nhật em chi có em Khánh thôi há, thiếu Hai với em Kha. Đúng hôm nay Hai đi đúng 4 năm rồi. Nhớ mấy đứa lắm...

Thôi quay lại chủ đề chính nè, chúc em cưng sinh nhật thiệt vui vẻ với cả nhà và bạn bè. Mong là năm nay có một anh chịu "nạp mạng" và không bỏ của chạy lấy người để em chống nạnh, níu áo hát "nhửng con đường anh đi rồi cũng đưa anh về bên em" (đó, anh dám chạy hông? ). Hồi tối Hai nghe Mẹ nói sẽ nấu mấy món mừng sinh nhật em đó, thèm đồ ăn Mẹ nấu ghê !

Wednesday, June 20, 2007

Bất an

Hôm nay mở TV lên toàn là tin quá chừng em bé bị bắt cóc; tin bà mẹ mang thai 9 tháng bị mất tích, rồi sau đó tìm thấy em bé mà không thấy bà mẹ; tin em bé 11 tuổi đi cắm trại bị gấu tha... Trong lòng cảm thấy bất an quá. Làm không dám dắt con đi thơ thẩn ngoài trước nữa, đi 2, 3 bước là kêu con quay lại đi, vô nhà thôi. Sinh con ra rồi mới hiểu được lòng bố mẹ mình. Có một đứa con là khó khăn, cực khổ lắm á, nó mà bị gì thì mình làm sao chịu nổi? Nhớ hồi An 1 tháng tuổi bị nổi eczema nguyên cái mặt, mình sợ quá gọi điện mếu máo với bác sĩ. An bị té, hai vợ chồng hồi hộp theo dõi mấy ngày. Yoito bệnh, mẹ Hương khóc hu hu (hổng biết sáng nay đã đỡ chưa, mình gọi điện không được). Ái Chân và Giao thì lo cái thai trong bụng sao không thấy đạp... Chắc gia đình mấy em bé kia đau lòng lắm... Cầu trời cho họ mau tìm lại được con. Cuộc đời sao mong manh quá .

Monday, June 18, 2007

Nhớ trường cũ

Bây giờ là cuối năm học. Mười ba năm trước mình cũng nhộn nhịp đi thi đại học và run rẩy đợi kết quả. Ngày trước nếu mình đậu Đại học Y Dược chắc cuộc đời mình khác lắm. Nhưng mà đậu Tổng hợp lại hợp với mình hơn, mình vẫn thích học ngoại ngữ mà. Cho mình học văn chương, ngoại ngữ thì cảm thấy thoải mái như cá gặp nước vậy. Dân D mà.

Nhìn lại hình mình chụp ở sân trường kìa, ngây thơ chưa, ù chưa ? Nói vậy chứ cũng có duyên, hén? Không biết bây giờ trường có thay đổi gì không? Nghe nói từ khi trường có thầy hiệu trưởng mới, cách quản lý và cách dạy cũng khác trước. Không biết khuôn viên có còn đẹp? Không biết hành lang giữa có còn được tôn trọng như xưa? Cái hành lang đó đối với tụi mình giống như một vùng cấm địa, chỉ khi nào được kêu lên văn phòng mới được lên. Có bộ phim gì đó quay ở trường mình, cho học trò tan học băng qua hành lang giữa và về bằng cổng chính, ghét hết sức, bất bình hết sức, nghĩ lại thiệt đúng là trẻ con !

Cũng nhớ sân trước trường có cái cây, mỗi năm mình đều chụp hình ở đó. Đến năm 12 thì cây bị chặt mất. Tuyết Anh có tấm hình ngồi trên gốc cây bị chặt, còn mình thì không, bây giờ tiếc hùi hụi. Rồi có cây có cái chảng ba lớn lắm, mình với Ái Chân mặc đầm mà làm khỉ nữa... Sao mình nhớ thời đó vậy nhỉ?




Mình và Ái Chân leo cây nè, quậy chưa?

Lâu lâu nằm mơ, cứ thấy mặc áo dài, ngồi trong lớp thầy Diêm. Nhớ giọng thầy đều đều ru ngủ vì tiết Văn của thầy ngay giờ trưa và buổi sáng lớp mình lại có tiết học bơi. Nhớ thầy Diêm và thầy Phò rất gần gũi với lớp mình. Nhớ cô Anh văn dạy thiệt hay với giáo trình Concepts and Comments, mà qua đây mới biết cô là bạn của chồng của chị ông xã. Nhớ... Nhớ nhiều vậy!

Trường mình, trường PTTH Chuyên Lê Hồng Phong Thành phố Hồ Chí Minh !

Saturday, June 16, 2007

Mây

Mây vô tư...
Mây nhẹ trôi đùa theo từng cơn gió
Mây thả mình trong bầu trời xanh cao
Mây đùa nghịch in hình thù ngộ nghĩnh
Mây hiền từ mây lững thững mây trôi...
Mây quẩn quanh bên núi hiền hoà
Mây uốn mình làm duyên dưới nắng
Mây mỉm cười trong sắc hồng dịu nhẹ
Mây trải mình trong gió mây bay...
Mây chợt buồn...
Mây buồn lòng khi gió mải rong chơi
Núi lạnh lùng im lìm hờ hững
Trời vẫn xanh nhưng lòng mây nặng trĩu
Rải giọt mưa hay chính nước mắt mình


Vì nặng lòng nên mây tan thành nước...



Monday, June 11, 2007

nhớ nhà

Lầu Hoàng hạc

Hạc vàng ai cưỡi đi đâu?
Mà nay Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ.
Hạc vàng đi mất từ xưa,
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.
Hán Dương sông tạnh cây bày,
Bãi xa Anh Vũ xanh đầy cỏ non.
Quê hương khuất bóng hoàng hôn.
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai

Tản Đà

Tràng Giang
Huy Cận

Bâng khuâng trời rộng nhớ sông dài
tặng Trần Khánh Giư

Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp,
con thuyền xuôi mái nước song song
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả
Củi một cành khô lạc mấy dòng

Lơ thơ cồn nhỏ, gió đìu hiu
Đâu tiếng làng xa vãng chợ chiều
Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;
Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.

Bèo giạt về đâu, hàng nối hàng;
Mênh mông không một chuyến đò ngang.
Không cầu gợi chút niềm thân mật.
Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng.

Lớp lớp mây cao đùn núi bắc,
Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.
Lòng quê dợn dợn vời con nước,
Không khói hoàng hôn cũng nhớ nhà.

Nhớ nhà! Nhớ da diết. Không cần có sông, không cần có sóng, không cần cả hoàng hôn. Cái nhớ nó ở đâu lại? Nghe xa xôi quá... quê nhà! Bàng hoàng nhận ra mình đã từ lâu không thuộc về nơi ấy nữa. Đường về quê cứ xa hun hút, mà những khoảng dừng của cuộc sống thì luôn ngắn ngủi, có khi chưa kịp nhớ đã quên!

Saturday, June 9, 2007

đọc cho vui

1. Một trùm mafia trong lúc hấp hối gọi đứa cháu đích tôn lại và nói: - Cháu yêu quý, ta muốn cháu hãy giữ khẩu súng nạm vàng này. Nó là bạn chiến đấu trung thành của ta. Hãy giữ gìn nó. Đứa cháu nói: - Nhưng ông ơi, cháu không thích súng. Hay ông hãy để cháu giữ cái đồng hồ Rolex của ông? - Nghe đây cháu yêu, rồi một ngày nào đó, cháu sẽ có một sự nghiệp lớn, một cô vợ đẹp, rất nhiều tiền, một căn nhà lớn và vài chiếc xe xịn. Một ngày cháu trở về nhà và nhìn thấy vợ đang ở cùng tình nhân của nó. Cháu sẽ làm gì nào? Chỉ vào đồng hồ và nói : "Ê, hết giờ rồi!" chắc?

2. Sau khi bệnh bò điên lan tràn khắp nơi, một nữ phóng viên được cử đi tìm hiểu lý do. Hỏi thăm một hồi, cô tìm đến được một trang trại nuôi bò sữa, nơi phát hiện ra ca bệnh bò điên đầu tiên. Cô hỏi người quản lý trang trại: “Ông chăm sóc lũ bò sữa này như thế nào?” “Hàng ngày chúng tôi cho ăn đúng giờ quy định, ngày vắt sữa 2 lần, mỗi năm cho chúng đi lấy giống 2 lần…” “Ôi, lạ nhỉ. Vậy thì tại sao chúng nó lại điên được?” “Thế tôi hỏi cô nhé: ngày nào tôi cũng vắt sữa cô 2 lần mà 1 năm mới cho đi chơi với bạn trai 2 lần thì cô có điên người lên không?

3. Lúc 3 tuổi, sự thành công là ... không đái dầm Lúc 10 tuổi, thành công là ... có nhiều bạn bè. Đến 16 tuổi, thành công là ... có bằng lái xe Đến 20 tuổi, thành công là ... được ngủ với người yêu. Đến 40, thành công là ... tiền bạc rủng rỉnh. Đến 50, thành công vẫn là ... tiền bạc rủng rỉnh. (Ok, tới đây bắt đầu quay 1/2 vòng còn lại nè) Tới tuổi 65, thành công là vẫn ... ngủ được với phụ nữ. Tới tuổi 75, thành công là vẫn ... được lái xe Tới 85, thành công là vẫn ... còn có bạn. Tới 90, thành công là không ... đái dầm.

4. Lực lượng bảo an Tổng thống Bush sau khi khảo sát tình hình an ninh tại VN thì rất hài lòng. Kết luận cho biết: khó mà ám sát được tổng thống Bush bằng lựu đạn hoặc gài bom vì lực lượng ve chai hoạt động quá mạnh, vừa thả lựu đạn hoặc cài bom là chưa đầy 30 giây sau mất hết.

5. Nhà bác học nuôi 2 con thỏ, huấn luyện chúng mỗi lúc thèm ăn thì bấm một cái nút nhỏ. Cuối cùng cũng thành công. Một ngày nọ, 2 con thỏ nói chuyện với nhau: - Mày thấy không, mình đã huấn luyện được gã đó, mỗi lúc bấm nút là gã lại đem đồ ăn đến cho mình!

6. Cá voi đực, có vẻ bối rối, bơi lòng vòng quanh cá voi cái và dụ dỗ: "Em có biết là hàng trăm quốc gia, những tổ chức bảo vệ môi truờng, các nhà lãnh đạo lớn nhỏ, rồi cả hàng trăm triệu người trên thế giới........... đang làm mọi việc............ để đảm bảo sự tồn tại của loài mình, vậy mà em! Em lại bảo là đêm nay em nhức đầu vậy là nghĩa làm sao ?

7. Một chàng trai tỏ tình với một cô gái, anh ta nói : Em có biết rằng anh.... anh ...yêu ...yêu...em...em không? Cô gái: Vậy thì anh đi mà nói với nó!!!! Chàng trai luống cuống: Không... ko phải, ý anh muốn nói là... anh anh ...yêu .. em... Cô gái: Vậy thì để anh ta nói với em... Chàng trai: Không..không phải... anh muốn nói là...anh ... yêu ... em ... em...Cô gái: Vậy thì anh đi mà nói với nó ... Chàng trai bực bội với giọng khó chịu... Trời ơi! là trời, không phải thế...anh muốn nói rằng .... anh anh...yêu... em em.... _ Cô gái cáu gắt: Vậy thì để anh ta đi nói với nó...

8. Trên cầu, một thanh niên đứng buồn bã nhìn xuống sông, tay chàng cầm tấm ảnh một cô gái, thỉnh thoảng anh chàng thất tình lại nhìn ảnh thở dài. Cạnh đó, một phóng viên đang đi đi lại lại có vẻ rất sốt ruột. Cuối cùng, sau hai tiếng đồng hồ, tay phóng viên đến bên người thanh niên nói: - Này chú em, nếu chú không nhảy ngay thì sẽ không lọt vào mục “Tin buổi chiều” của báo tớ đâu!

9. Người quái thai dị dạng nhất Việt Nam: Sọ Dừa. Người phụ nữ nặng nhất hành tinh : Chị Hai năm tấn. Cascader đầu tiên của VN là Lê Lai. Món hàng đặc biệt nhất mà Hàn mạc tử dám rao bán là : Trăng. Việt Nam là nước giàu nhất hành tinh vì có "Rừng vàng, biển bạc". Khách sạn sang nhất thế giới : khách sạn “Ngàn Sao” ở đường Hai Bà Trưng Sài-Gòn (vào năm 1991). Vụ li dị đầu tiên và lớn nhất trong lịch sử VN : Lạc Long Quân và Âu Cơ 50 người con theo cha lên rừng, 50 người con theo mẹ xuống biển. Người có cái chết độc đáo nhất: Từ Hải.

10. Có một đôi trẻ đèo nhau bằng xe đạp đi dạo phố. Sau một hồi đi vòng quanh TP đến lúc cả hai đã cảm thấy cần phải nghỉ ngơi. Đến đoạn dốc cao chàng trai cho xe đổ dốc như kiểu "Xe ta bon bon trên dặm đường", giữa dốc có một quán kem tỏa mùi hương thật quyến rũ. Chàng trai đột ngột phanh kít, kít xe lại và quay lại hỏi người con gái ngồi đằng sau: "Có ăn không em?". Nàng ta e lệ thỏ thẻ "Ăn". Chàng trai lại tiếp tục đạp xe, vừa chạy chàng vừa nói "Phanh xe anh mới thay hôm qua đây, ăn nhỉ."


Nụ cười

Nghe lại bài này vui vui nhỉ? Tình cờ nghe lại được...


Nhạc: V. Shainski (В.Шаинский)

Lời: M. Pliaskovski (М.Пляцковский)

Cho trời sáng lên cùng với bao nụ cười
Cầu vồng thêm lung linh bao sắc ánh lên ở khắp nơi
Nụ cười tươi, chúng ta cùng chung niềm vui
Cho cuộc sống hôm nay hát bài ca yêu đời
Đểlàn mây không bay đi xa
Những hạt mưa bay bay bên ta
Để làn nước từ con suối xanh thành dòng sông sóng xô
Tiếng cười sẽ luôn luôn bên ta
Tiếng cười sẽ mãi mãi ngân xa
Tiếng cười là bạn đường tháng năm của tuổi niên thiếu ta...
Tiếng cười sẽ luôn luôn bên ta
Tiếng cười sẽ mãi mãi ngân xa
Tiếng cười là bạn thân tháng năm không thể nào xoá nhoà.

(Không rõ tên người chuyển lời Việt )

http://nghenhac.info/nhacvietnam_pm.asp?iFile=17010&iType=20

Thursday, June 7, 2007

Đòi hỏi (hay là dụ dỗ cũng được)

Ông xã ơi em muốn đi chơi. Đi xa nha. Đi biển nha. Hay là mình đi biển Dốc Lếch ăn cua ghẹ nhe ? Rồi mình tìm lại cái cây này chụp hình, há?

Tại sao giận anh xã

Hai hôm nay đang giận anh xã. Tại sao à? Không phải giận hờn vu vơ đâu nhé, có lý do hẳn hòi. Hai tối liên tục, tối nào cũng vậy, khoảng 3 giờ sáng là ông con lăn từ giường bên kia qua nằm sát vô mình, rồi lấy tay đập đập vô người mình. Vừa mơ màng ngủ lại thì ông bố quay qua ngáy KHÈ vô ngay lỗ tai mình, rồi quay vô tường ngủ tiếp. Mình cố gắng ngủ lại, vừ a mơ mơ màng màng thì bị một lần KHÈ ngay lỗ tai nữa . Giỡn chơi sao chứ ? Đến tối hôm qua mình bật dậy, hét lên "không chịu nổi nữa" . Vậy mà chẳng ai buồn động đậy hic. Đã vậy sáng ra còn có người thức dậy kêu "con trai làm Bố không ngủ được" . Vậy đó, mình giận, tức ở chỗ chẳng ai biết. Chịu nổi không?



Monday, June 4, 2007

Lại cho tháng năm, dù tháng năm đã qua rồi!

Tháng năm, có cơn mưa đầu mùa bất chợt ghé thăm rồi đi vội vã. Để những con phố hanh khô, những con đường chật chội, đặc quánh mùi khói xe tiếc ngẩn ngơ.
Tháng năm. Tiếng ve kêu rền kéo hoài niệm trở về những ngày bé thơ. Mùa hạ của những buổi trưa hè lang thang chân trần đội nắng đi bẫy kỳ nhông; những đêm trăng tròn treo trên ngọn cau đầu ngõ, mùi hạt điều nướng béo ngậy lẫn trong hương đêm... Mùa hạ của những đêm nằm quấn chăn nghe mưa gió bên ngoài, lo cho cây dừa, hàng cây bạch đàn ngả nghiêng trong mưa... Mùa hạ của những cơn mưa rả rích, kéo dài thật dài cho con thuyền giấy thả chơi nổi lềnh bềnh trước sân nhà ngập nước...
Tháng năm. Nhìn lại tháng tư, nhớ những đóa hồng sớm mai thảnh thơi nằm hong nắng. Chợt nhận ra đã đánh rơi một nụ cười rất nhẹ, hoặc nhặt được nỗi ngậm ngùi chưa tỏ.
Tháng năm và những cơn mưa Sài Gòn. Nhớ cả một ngày rất cũ; nỗi nhớ quê nhà đến bất chợt như cơn mưa trên con đường nay.

Friday, June 1, 2007

nhớ một nụ cười

Tự dưng nó nhớ một nụ cười. Gió, tóc hai mái bồng bềnh. Nắng, nụ cười mát lạnh, xao lòng. Cả buổi chiều không tập trung làm việc được. Bây giờ nụ cười ấy chỉ còn man mác, nhưng cảm giác đó vẫn còn không quên được. Nó chết chìm trong nụ cười đó. Nhưng không phải chỉ có nó, mà còn nhiều người khác cũng bị xoáy vào, tình nguyện bị xoáy vào, nên cũng chính nụ cười đó mang anh đi xa. Nó muốn quên. Người ta không thể ước rất nhiều và có tất cả được, cho nên sẽ có lúc phải quên đi một hay nhiều điều gì đó, bất luận chúng đã thấm sâu vào họ như thế nào. Cũng như vậy, nó cần phải quên anh đi, mặc cho giữa nó và anh xưa nay đã có không biết bao nhiêu điều đáng nhớ. Nó chạy trốn khỏi nụ cười mê hoặc đó. Thật xa. Anh chỉ còn là hình ảnh mờ nhạt như trong một giấc mơ . Nó đã quên anh, nhưng vẫn mang hình ảnh nụ cười đó trong trí nhớ, để những chiều man mác buồn, có cái để mà quên!