Mùa thu nằm thiêm thiếp giữa mùi rêu
Góc vườn xưa cỏ lên màu xanh ngắt
Bong bóng mưa sau song cửa rơi đều
Ta ngồi đó bên dòng sông thơ ấu
Cái rãnh mưa lắt léo chảy qua thềm
Và ta xếp một chiếc thuyền bằng giấy
Thả xuôi dòng cùng những giấc mơ đêm
Ta sẽ đi tìm từng hang dế nhỏ
Nhốt bao diêm một chú vĩ cầm
Rồi khoái chí bỏ vào dăm lá cỏ
Áp tai chờ réo rắt những thanh âm
Ta vẫn ước những ngày không trở lại
Mùa thu mưa trong ký ức xa mờ
Tiếng trẻ thơ vẳng đâu từ phố nhỏ
Bỗng thấy làm người lớn quá bơ vơ!
Nguyễn Danh Lam
No comments:
Post a Comment