Vân Hạ cháu, Hà Trân sinh rồi thiếu tháng, mới bảy tháng rưỡi, được hai ký rưỡi. cao bốn mươi bảy phân < 0 m 47 cm > sinh thiếu tháng mà bảy tháng trở lên là dễ nuôi, < ngoại sinh mẹ con bảy tháng bốn ngày một ký chính Mẹ con mang thai con bảy tháng sinh con cũng một ký chính, con không biết khóc tu hoa, mà chỉ e e thôi, không biết ngậm vú mẹ mà chỉ liếm như mèo. nằm phải có hai chai nước nong bên hông. Vậy mà tám tháng sau sổ sữa. Ngoại nuôi mẹ trong chiến khu thiếu trăm thứ , mà mẹ con biết khóc, biết bú>
Hà Trân ngày chúa nhật vợ chồng về ngoại ăn cháo gà, về nhà độ 11 giờ Ra nhớt có pha máu hồng, không cho Bà và mẹ con hay vì bà và mẹ đau tim, hai vợ chồng gọi taxci đi BV từ Dũ khám. ở nhà có người làm ngoài DALAT mẹ chồng gởi vào độ tháng nay, mà thứ bảy hôm trước ngày nó sanh , em chồng nó đem người làm ra Dalat vì mẹ chồng nó mổ ruột thừa , mới đi bữa trước, do đó khi như vậy hai vợ chồng đi khóa cửa lại. định đi khám cho nên không đem theo quần áo gi hết, vào khám người ta nói sắp sanh, là gần nằm giờ sáng nó sanh, xong rồi mới báo cho mẹ con biết, Con nghe nè, khi chồng Trân gọi mẹ con và bảo mẹ có vào mẹ nấu cho Trân ít cháo thịt, mẹ con lấy cái chén múc gạo đứng đó hông biết làm sao nên gọi bố con, anh lấy gạo này làm sao thành cháo thì làm chứ em không biết làm sao thành cháo kế mẹ con gọi ngoại nói Trân sanh rồi, con biết bà nói sao không, Bà nói vậy hả rồi cúp máy, ngồi mệt, < tim mà vui mừng cũng mệt, buồn cũng mệt,> Kế nữat tiếng sau Trân gọi ngoại ơi con sanh rồi, ngoại cũng nói vậy hả rồi cấp máy , chứ không hỏi tiếng nào hết, cháo sanh như thế nào, chỉ nói vậy hả rồi cúp máy (mình có thể tưởng tượng ngoại vừa viết vừa cười, tưởng tượng được giọng ngoại lúc này nếu như ngoại đang kể trực tiếp cho mình nghe) Tới đó hai tiếng đồng hồ sao Bà mới gọi điện hỏi thăm vì bây giờ bà khỏe rồi, Khi khỏe rồi mới rầy tụi nó sao không cho người lớn hay lỡ có gì có mình thằng Thư làm sao? Tụi nó nói cho hai ngoại và mẹ thức tới sang có mà xỉu luôn thì khổ.
Giờ nói lại vụ sanh, , có đăng ký dịch vụ rồi, nhưng sinh sớm. Khi sanh ra nằm ở phòng hậu sản độ mấy tiếng phòng này gần ở phòng sanh người ta sợ có băng huyết đem vào phòng sanh cho dễ. Khi đem ra cái phòng năm sáu mươi người nằm chật nứt, đã có số người nằm ở hành lang, nằm không có giường mà nằm ghế bố, Trân có đăng ký dịch vụ nên có giường nhỏ xíu nhưng cũng nằm ở hành lang, gió thổi nên lạnh qua về nhà bà lấy mền đắp, Cô Đào nói Phải gọi cho Úc Dũng biết, Dũng nghe xong, vì bận họp nên gọi bà trưởng phòng gì trong BV gởi gắm, và bảo mẹ con lên ngay để gặp bà trưởng Phòng, . Mẹ con tới gặp Bà trưởng Phòng nói là người nhà gì đó, bà ấy cho đóng tiền vào phòng nằm hai người, mỗi người ngày ba trăm ngàn, Em bé vì thiếu tháng nên cho nằm riêng chỗ khoa thiếu tháng, mà trẻ thiếu tháng khỏe mạnh, , sanh sanh thứ hai, trưa được vào phòng không nằm hành lang, mẹ nói có số người nằm sáu, bảy ngày ở hành lang. đâu phải có tiền là có phòng đâu.
Úc Dũng vào gặp mấy người quen về nhà lại nhà ngoại, khen con bé rất dễ thương, hai con mắt lớn mà tròn xoe, mũi cao giống y như An Khánh, An Khánh hồi nhỏ giống hệt Hà Trân , như vậy nó giống mẹ nó. Úc nói vài bữa dẫn cậu Bảo vào thăm cháu, Thư bồng con tối ngày, mẹ rầy , như vậy nó sẽ đòi bồng cực lắm, vậy mà chút cũng thấy bồng nựng nịu.
Ngoại nằm nhớ lại cháu cố bên Mỹ, mẹ sanh có điều kiện nhưng Bà cố Bà ngoại không trực tiếp nấu ăn cho cháu. Ngoại nấu cơm cho Trân ăn, và cả hai người nuôi, kệ thêm chén thêm đũa, vả lại Bà có người làm phụ giúp mà Hôm nay thứ ba Bà cho ăn , sáng xương hầm cải nồi, sườn kho gừng, chiều ăn canh bù ngót nấu sụn hầm mềm. Thịt nạc kho nghệ, hôm qua thì khoai tây cải đỏ hầm sườn, Ngày mai thứ tư bà cho ăn sườn hầm đu đủ không cho hầm giò heo vì bà sợ bị cholesterol . Thôi như vầy là ổn rồi, Bà cho cháu biết để mừng cho em, Ngọc An có em gái rồi nhen anh hai, Bà cố nhớ cháu mở máy ra xem hình, thấy cháu đi chơi với mẹ, với Ông TƯ, kể cả đi tập vật lý trị liệu, vậy mà cậu Bảo nói bà cố gọi An về chơi với Bảo, với nó đi tập leo giây, Vậy mà Bà cố lấy không được, Bà Cố phải nói với Bảo là cháu An đi sở thú rồi Bảo mới không giận, Cậu Bảo nói Bà Cố gọi An về An cầm đầu lân còn Bảo ở sau để Bảo bồng An lên đặng An cuối chào. Bảo nhắc An hoài , hôm chúa nhật, Bà cố lấy hình An làm hoa tặng Bà Cố cho cậu Bảo xem
Chào cả nhà và Thủ tướng Thái Lan.
Bà
Bà ngoại mình đó, 85 tuổi rồi mà vẫn rất sâu sắc, gần gũi con cháu. Mỗi lần nhận email của Ngoại thấy thương gì đâu, và hãnh diện nữa, có mấy ai có bà ngoại 85 tuổi còn xài máy tính để viết thư, chat chit với con cháu đâu. Nhớ mỗi lần bị bệnh, ngoại chăm sóc là hết bệnh liền, Ngoại mát tay lắm. Trước Ngoại là nữ hộ sinh nên Ngoại chăm sóc bà đẻ rất có khoa học, từ chuyện ăn uống, đến chuyện sữa cho bé.... Ngoại kể chuyện mẹ đi nấu cháo thấy thương gì đâu!
Hôm nay em Trân và em bé đã về nhà rồi, mẹ và con khỏe, mẹ Thủy nói là Trân có sữa nhiều, em bé bú giỏi và ngủ ngoan.