Tuesday, December 1, 2009

Sự Tích Trái Thơm (Dứa)

Trước khi đi ngủ, con trai hỏi "mắt của trái thơm tiếng Anh là gì? có phải là eyes không?" Mình thua, không biết, nhưng có kể con nghe sự tích trái thơm, hơi khác chuyện này một chút là cô gái bị Bụt phạt vì hư quá, cứ nói "con hổng thấy, hổng thấy, hổng thấy!"

Sự Tích Trái Thơm (Dứa) 
Người kể: Ngô Thu Hiền


Huyền Nương là tên một cô gái mười lăm, không thích làm những việc bếp núc, thêu thùa vá may, tối ngày chỉ lo ca hát không để ý vào việc gì. Mẹ nàng là một góa phụ không mấy giàu sang, lại có tính chanh chua soi mói thiên hạ nên người trong làng ít ai có thiện cảm với mẹ con Huyền Nương.
Thình lình mẹ Huyền Nương lâm bệnh nặng nằm một chỗ, Huyền Nương phải thay mẹ vào trong bếp nấu cháo, nấu nước cho mẹ. Khỗ nỗi, ngày thường không để ý chi đến mọi việc trong nhà, nên lúc vào bếp, Huyền Nương lúng túng không biết vật nào để ở đâu, và phải làm thế nào. Vì vậy, chốc chốc Huyền Nương lên tiếng hỏi:

- Mẹ ơi, gạo để đâu? Mẹ ơi, cục đá để đánh lửa mẹ để đâu?

- Mẹ ơi, nước đổ vào nồi như vậy vừa chưa. Mẹ ơi, cái gàu múc nước mất rồi ...

Đang ốm, lại bị kêu gọi từng chập, người mẹ Huyền Nương lấy làm bực mình lắm, nên nói lẫy:

"Mẹ ước gì con có thật nhiều mắt để con kiếm những đồ dùng đặng khỏi kêu nheo nhéo suốt ngày làm chói cả tai".

Huyền Nương cắc cớ hỏi:

- Bộ mẹ không thương con hay sao?

Người mẹ chanh chua càu nhàu:

- Thương cái nổi gì, nếu không có con cũng không sao.

Tức thì giữa thinh không có tiếng nói khàn khàn:

- Lời ước của người mẹ không biết thương con sẽ thành sự thật.

Người mẹ kinh sợ, nhìn sau trước không thấy ai thì sinh nghi, bà liền gượng đứng dậy đi xuống bếp tìm Huyền Nương, nhưng không thấy nàng đâu nữa. Bà sợ sệt đi thẳng ra vườn cất tiếng gọi: "Huyền Nương! Huyền Nương!" Không một tiếng trả lời. Bà rên rỉ: "Trời ơi! Huyền Nương đâu mất rồi".

Bà đi đến cuối vườn, bỗng bà nhận ra đôi hài cỏ của Huyền Nương nằm cạnh một bụi cây vừa trổ sinh một trái rất kỳ lạ, mình dài mà tròn có nhiều mắt bao bọc xung quanh, tỏa mùi thơm thoang thoảng.

Đôi mắt bà sáng lên, tay nắm lấy đôi hài, tay sờ vào trái lạ, tự nhiên nước mắt ứa trào ra, bà than thở:

- Huyền Nương! Mẹ đã hiểu vì sao rồi.

Sau tiếng than của bà, nhiều tiếng khóc nỉ non từ trong lòng trái lạ vẳng lên. Da trái đang xanh, hứng phải nước mắt và tiếng khóc than của người mẹ dần dần ửng vàng.

Ngày xưa, người ta gọi thứ trái lạ này là trái Huyền Nương, nhưng dần dần đổi lại là trái thơm.

Thursday, September 17, 2009

tuần thứ 6

IMG_0157 by nguyengocyenthao.

Con gái sau ngày đầy tháng thay đổi rất nhiều, coi hình cũng thấy con lớn hơn, linh hoạt hơn. Con thức nhiều hơn, lâu hơn, hứa hẹn sẽ có nhiều hình hơn.

IMG_0165 by nguyengocyenthao.

Con vẫn còn bị ọc sữa, bà ngoại xót ruột lắm. Ngoại ơi không sao đâu, sữa ọc ra có chút xíu thôi hà. Ngoại ngó bụng con nè, thương hông?

IMG_0151 by nguyengocyenthao.

Buổi tối sau đợt bú 11 giờ, đến 3 giờ con bú nữa rồi đến 7 giờ mới bú cữ sáng. Nhưng mà con khó chịu lắm, tè 1 lần dù chưa ướt tã cũng khóc cho tới khi thay tã mới mới thôi.  Nên giữa 2 cữ bú con có dậy lúc 1 giờ và 5 giờ thay tã , thay tã xong con ngủ liền. Thiệt đúng là xài sang hen. Mẹ cũa con vẫn phải thức mỗi 2 tiếng, chưa được ngủ đêm.

Bố con giờ massage lành nghề lắm. Nhìn mặt con là biết liền hà. Bố phải cám ơn con vì con làm chuột bạch thí nghiệm cho Bố thực tập nha.

IMG_0102 by nguyengocyenthao.IMG_0093 by nguyengocyenthao.IMG_0106 by nguyengocyenthao.

Dì Hai khoái con gái cưng điệu đàng trong tấm hình này nè. Chừng nào được bồng con đây hả con gái cưng?

DSCN3680 by nguyengocyenthao.

Thursday, September 10, 2009

khám định kỳ 1 tháng tuổi

DAY THANG  TT 057

Thứ năm 10 tháng 9, con đi khám định kỳ lần đầu tiên. Con đi sớm lắm, trưa đăng ký cơm nhà bà Cố để gặp bà Ngoại, dì Hai và anh An luôn. Anh An đi chợ mà nghe tới giờ hẹn với em Trái Tim liền bắt tay lên mặt, làm động tác nghe điện thoại Em Trái Tim ơi, em Trái Tim đang ngủ hay đang thức vậy?

Con được chích ngừa lao và siêu vi B, ngoại nói lúc chích ngừa con khóc lắm, về nhà không bị hành. Bác sĩ nghe con bị vặn mình dữ quá nên cho uống canxi và dặn phơi nắng. Bố con cưng con lắm, cho phơi nắng mỗi ngày 5 phút lúc 7 giờ sáng và còn massage cho con nữa.  Bố con kể với dì Hai là mặt con lúc đó phê lắm, mà mẹ Trân quên chụp hình lại rồi.

Nay con được 4kg (so với hồi mới sinh là 2.5kg), dài 54cm (hồi mới sinh là 47cm). Như vậy chứng tỏ là mẹ Trân không đến nỗi thiếu sữa hen. Hai mẹ con ở chơi nhà bà Cố 3 tiếng rồi về, đây là lần đầu tiên hai mẹ con ra khỏi nhà nên còn nhiều cập rập, không mang đủ tã nên phải đi taxi về nhà. Lần sau phải đi lâu hơn nha Mẹ!

Sunday, September 6, 2009

Đầy tháng con gái cưng Yên Thảo

Chủ nhật 7 tháng 9 ở nhà cúng đầy tháng cho con gái cưng Yên Thảo. Con thức dậy đợi mọi người từ 8 giờ sáng, dỗ cách nào cũng không chịu ngủ lại. Đợi chờ mòn mỏi đến 10 giờ vẫn không thấy ai, con đành đi ngủ.

Picture 148 by YenThao.

11 giờ mọi người mới đến, nên bà Nội là người duy nhất có được hình chụp lúc con mở mắt tươi vui như vầy, còn mọi người khác xoay qua xoay lại, chuyền tới chuyền lui con vẫn không thèm thức giấc đâu. Áo đẹp của con là của cô Nga, em bố Thư mua đó.

Picture 144 by YenThao.

Mâm đồ cúng đầy tháng cho con: 25 phần xôi chè để cúng bà mụ và đức thầy. (Thì ra phải cúng tới 25 phần, hồi đó dì Hai cúng đầy tháng cho anh An là 13 chén xôi, 12 chén chè, người được ăn xôi thì không được ăn chè, không biết có bị quở không ta. A di Đà Phật, con xin lỗi )

DAY THANG  TT 046 by you.

 Bố mẹ đọc gì ở đây - không ai thuyết minh nên dì Hai hổng biết hehe  (chừng nào biết sẽ điền vô).

DAY THANG  TT 003 by you.

Bà Nội cầm bông hồng để làm "lễ khai tâm" cho con, để "mở miệng ra là có bông có hoa, có kẻ yêu người trông". Dì Hai coi hình, cự nự quá, không thích chút nào, lỡ em bé bị dị ứng phấn hoa thì sao. Cuối cùng hỏi ra, đó là do bà Cố chỉ đạo, ai dám cãi ? Bà Nội cũng phải làm theo thôi .

DAY THANG  TT 011 by you.

Mọi người vui vẻ. Con vẫn ngủ ngon lành .

DAY THANG  TT 055 by you.

Cả nhà chụp chung. Có bà Cố đến dự nữa nha, sướng quá. Có ông Út bà Út nữa mà không thấy có hình, không biết cậu Bảo có đến không?

DAY THANG  TT 017 by you.

Với Bố Mẹ và ông bà Ngoại

Picture 179 by YenThao.

 Với cô Nga

Picture 177 by YenThao.

và với dì Ba Khánh

Picture 162 by YenThao.

Con khoe quà đây, tay con có đẹp không nè, hổng biết sao nó vảnh dữ vậy nữa  .

Picture 196 by YenThao.

Yên Thảo hôm nay được 3.5kg, thứ 5 tới sẽ đi bác sĩ kiểm tra định kỳ, lúc đó mới có số đo chính xác. Chúc con gái cưng ăn giỏi, ngủ giỏi, mau lớn nha, cả nhà thương con và mong mọi điều tốt lành cho con  . Chúc mẹ Trân có sữa cho đều để em đủ bú nha.

Monday, August 31, 2009

con gái cưng được ba tuần tuổi

IMG_0035 by you.

Có hình mới của con rồi nha. Miệng con cười thương ơi là thương. Hôm nay con được 3,3kg (kể cả tã). Tuần thứ ba đánh dấu bằng "khủng hoảng" tự dưng mẹ Trân không có sữa, con không chịu bú bình nên con đói bụng quá, ngủ chỉ được một tiếng là phải dậy rồi. Giờ đã tạm ổn, sữa đã có đều lại cho con gái cưng.

Con vặn mình nhiều, đỏ mặt tía tay, vừa rên hừ hừ, có khi ọc hết sữa làm bố mẹ lo lắm. Dỉ Hai phải trấn an là lượng sữa ọc ra coi vậy chứ không bao nhiêu. Hồi đó anh An cũng vậy, rồi mấy tháng thì hết.

Và... con đã có tên! Ông Ngoại đặt cho con là Nguyễn Ngọc Yên Thảo. Bố mẹ con và bên nội chịu rồi. Mong con luôn xinh xắn, mạnh khỏe như lời chị Sói phân tích tên của con "vừa bình yên mà vừa tự do như cỏ, cỏ tuy không phải loài cao sang quý giá nhưng là thứ thực vật biểu trưng cho sự mạnh mẽ."

Tuần sau là đầy tháng con rồi! Thêm tấm hình nữa cho đỡ ghiền .

IMG_0034 by you.

Friday, August 21, 2009

Tuần thứ hai của con gái

Con gái gần tròn tuần thứ hai rồi nhưng vẫn chưa có tên để làm khai sinh. Ở nhà gọi theo tên anh An đặt cho con "em Trái Tim". Dì Hai gọi điện thoại, nghe bà ngoại cập nhật mấy chuyện

- Con rụng rún vào ngày thứ 8.
- Mẹ con có sữa nhiều lắm, con bú no nê, trung bình 3 tiếng/ lần. Buổi tối sau 12 giờ chỉ bú 1 cữ lúc 3 giờ sáng.
- Ngoại nói con cười một mình và cười rất duyên. Sao không có ai gửi hình mới lúc con cười cho mình hết vậy ta? Nóng lòng dữ lắm rồi.
- Con thức dài nhất là hơn một tiếng đồng hồ, cỡ tầm 5 chiều, giờ bố con đi làm về. Nịnh chưa?

"Mẹ cho em đi tắm chưa mẹ?" "Rồi'  Em ở đây không phải là em bé mà là mẹ em bé . Hoan hô bà ngoại đã cho mẹ em bé đi tắm sau một tuần kiêng cữ. Ngày xưa nhà tắm nằm bên ngoài, lại trống hươ trống hoắc nên người ta mới cữ kiêng. Giờ nhà tắm trong nhà, lại có nước nóng, tắm ào cái rồi vô cho sạch sẽ, ngoại hén .

Thursday, August 13, 2009

Thư của bà ngoại mình

Vân Hạ cháu, Hà Trân sinh rồi thiếu tháng, mới bảy tháng rưỡi, được hai  ký rưỡi.  cao  bốn mươi bảy phân < 0 m 47 cm >  sinh thiếu tháng mà bảy tháng trở lên là  dễ nuôi,  < ngoại sinh mẹ con  bảy tháng bốn ngày một ký chính   Mẹ con mang thai con bảy tháng sinh con cũng một ký chính, con không biết khóc tu hoa, mà chỉ e e thôi,  không biết ngậm vú mẹ mà chỉ liếm như mèo.  nằm phải có hai chai nước nong bên hông. Vậy mà  tám tháng sau sổ sữa.     Ngoại nuôi mẹ trong chiến khu  thiếu trăm thứ , mà mẹ con biết khóc, biết bú>

Hà Trân ngày chúa nhật vợ chồng về ngoại ăn cháo gà,  về nhà độ 11 giờ  Ra nhớt  có pha máu hồng,  không cho Bà và mẹ con  hay vì bà và mẹ đau tim,  hai vợ chồng gọi taxci đi BV từ Dũ khám. ở nhà có người làm  ngoài DALAT mẹ chồng gởi vào   độ tháng nay,  mà thứ bảy hôm trước ngày nó sanh   , em chồng nó đem người làm ra Dalat vì mẹ chồng nó mổ ruột thừa , mới đi bữa trước, do đó  khi như vậy hai vợ chồng đi khóa cửa lại. định đi khám cho nên không đem theo quần áo gi hết,  vào khám người ta nói sắp sanh, là gần nằm giờ sáng nó sanh, xong rồi mới  báo cho mẹ con biết, Con nghe nè, khi chồng Trân gọi mẹ con và bảo mẹ có vào mẹ  nấu cho Trân ít cháo thịt, mẹ con lấy cái chén múc gạo đứng đó hông biết làm sao nên gọi bố con, anh lấy gạo này làm sao thành cháo thì làm chứ em không biết làm sao thành cháo kế mẹ con gọi ngoại nói Trân sanh rồi, con biết bà nói sao không, Bà nói vậy hả rồi cúp máy, ngồi mệt,  < tim mà vui mừng cũng mệt, buồn cũng mệt,> Kế nữat tiếng sau Trân gọi ngoại ơi con sanh rồi, ngoại cũng nói vậy hả rồi cấp máy , chứ không hỏi  tiếng nào hết, cháo sanh như thế nào, chỉ nói vậy hả rồi cúp máy (mình có thể tưởng tượng ngoại vừa viết vừa cười, tưởng tượng được giọng ngoại lúc này nếu như ngoại đang kể trực tiếp cho mình nghe) Tới đó hai tiếng đồng hồ sao Bà mới gọi điện hỏi thăm vì bây giờ bà khỏe rồi, Khi khỏe rồi mới rầy tụi nó sao không cho người lớn hay lỡ có gì có mình thằng Thư làm sao? Tụi nó nói cho hai ngoại và mẹ thức tới sang có mà xỉu luôn thì khổ. 

Giờ nói lại vụ sanh, , có đăng ký dịch vụ rồi, nhưng sinh sớm. Khi sanh ra nằm ở phòng hậu sản độ mấy tiếng phòng này gần ở phòng sanh người ta sợ có băng huyết đem vào phòng sanh cho dễ. Khi đem ra cái phòng năm sáu mươi người nằm chật nứt, đã có số người nằm ở hành lang, nằm không có giường mà nằm ghế bố, Trân có đăng ký dịch vụ nên có giường nhỏ xíu nhưng cũng nằm ở hành lang, gió thổi nên lạnh qua về nhà bà lấy mền đắp, Cô Đào nói Phải gọi cho Úc Dũng biết, Dũng nghe xong, vì bận họp nên gọi bà trưởng phòng gì trong BV gởi gắm, và bảo mẹ con lên ngay để gặp bà trưởng Phòng, . Mẹ con tới gặp Bà trưởng Phòng nói là người nhà gì đó, bà ấy cho đóng tiền vào phòng nằm hai người, mỗi người ngày ba trăm ngàn, Em bé vì thiếu tháng nên cho nằm riêng chỗ khoa thiếu tháng, mà trẻ thiếu tháng khỏe mạnh, , sanh sanh thứ hai, trưa được vào phòng không nằm hành lang, mẹ nói có số người nằm sáu, bảy ngày ở hành lang. đâu phải có tiền là có phòng đâu.

Úc Dũng vào gặp mấy người quen về nhà lại nhà ngoại, khen con bé rất dễ thương, hai con mắt lớn mà tròn xoe, mũi cao giống y  như An Khánh,  An Khánh hồi nhỏ giống hệt Hà Trân , như vậy nó giống mẹ nó. Úc nói vài bữa dẫn cậu Bảo vào thăm cháu,   Thư bồng con tối ngày, mẹ rầy , như vậy nó sẽ đòi bồng cực lắm, vậy mà chút cũng thấy bồng nựng nịu.

Ngoại nằm nhớ lại cháu cố bên Mỹ, mẹ sanh có điều kiện nhưng Bà cố Bà ngoại không trực tiếp nấu ăn cho cháu. Ngoại nấu cơm cho Trân ăn, và cả hai người nuôi, kệ thêm chén thêm đũa, vả lại Bà có người làm phụ giúp mà Hôm nay thứ ba Bà cho ăn , sáng xương hầm cải nồi, sườn kho gừng, chiều ăn canh bù ngót nấu sụn hầm mềm. Thịt nạc kho nghệ, hôm qua thì khoai tây cải đỏ hầm sườn, Ngày mai thứ tư bà cho ăn sườn hầm đu đủ không cho hầm giò heo vì bà sợ bị cholesterol . Thôi như vầy là ổn rồi, Bà cho cháu biết để mừng cho em, Ngọc An có  em gái rồi nhen anh hai, Bà cố nhớ cháu mở máy ra xem hình, thấy cháu đi chơi với mẹ, với Ông TƯ, kể cả đi tập vật lý trị liệu, vậy mà cậu Bảo nói bà cố gọi An về chơi  với Bảo, với nó đi tập leo giây, Vậy mà Bà cố lấy không được, Bà Cố phải nói với Bảo là cháu An đi sở thú rồi Bảo mới không giận, Cậu Bảo nói Bà Cố gọi An về An cầm đầu lân còn Bảo ở sau để Bảo bồng An lên đặng An cuối chào. Bảo nhắc An hoài , hôm chúa nhật, Bà cố lấy hình An làm hoa tặng Bà Cố cho cậu Bảo xem

Chào cả nhà và Thủ tướng Thái Lan.

Bà  

 Bà ngoại mình đó, 85 tuổi rồi mà vẫn rất sâu sắc, gần gũi con cháu. Mỗi lần nhận email của Ngoại thấy thương gì đâu, và hãnh diện nữa, có mấy ai có bà ngoại 85 tuổi còn xài máy tính để viết thư, chat chit với con cháu đâu. Nhớ mỗi lần bị bệnh, ngoại chăm sóc là hết bệnh liền, Ngoại mát tay lắm. Trước Ngoại là nữ hộ sinh nên Ngoại chăm sóc bà đẻ rất có khoa học, từ chuyện ăn uống, đến chuyện sữa cho bé.... Ngoại kể chuyện mẹ đi nấu cháo thấy thương gì đâu!

Hôm nay em Trân và em bé đã về nhà rồi, mẹ và con khỏe, mẹ Thủy nói là Trân có sữa nhiều, em bé bú giỏi và ngủ ngoan.

Monday, August 10, 2009

tên em bé

Con gái cưng đã chào đời rồi . Con sinh sớm hơn 1 tháng nên phải nằm lồng kính. Cả ngày nay không nghe tin bên nhà nên không biết con phải nằm bao lâu, còn em mình được chuyển vô phòng riêng chưa hay còn nằm vạ vật ngoài hành lang . Nhớ tới hôm mình đi sinh được nằm riêng mình một phòng mà thương em quá (chồng bảo em có nhớ hôm đó em trả bao nhiêu tiền một đêm không, 750 đó em). Hôm qua mình gọi về em nói con vẫn chưa biết đặt tên gì. Tên khai sinh là gì chưa biết, chứ tên ở nhà có nhiều rồi. Bé An đặt cho em là Nguyễn Ngọc Trái Tim, rồi Nguyễn Ngọc Trái Thơm, một lát sau thì Nguyễn Ngọc Blueberry . Bởi vậy đừng hỏi ẻm lúc ẻm đang ăn cơm, ẻm sẽ đặt tên em bé là cơm, canh, hay bánh mứt .  Online gặp bà Tư Đía thì lại thêm một tư tưởng lớn gặp nhau. Vì hôm em Trân qua Nauy chơi thích ăn cherry và kem nên Đía cũng đang phân vân chọn lựa tên Cherry hay là Kem!

Thôi tên gì thì để bố mẹ con đặt. Mong con mau ra ngoài phòng với mẹ con để được ôm, được bú sữa. Đợi những tấm hình đầu tiên của con nha!

Sunday, July 26, 2009

Sợ

Hai vợ chồng thường dắt con đi chợ để đi bộ. Con la cà coi hết cái này đến cái khác.  Mình cứ để con coi, không cản vì biết con không đòi mua. Hôm qua con đứng cách hai vợ chồng một lối đi, hai đứa vẫn nhìn theo. Tự dưng có một người khoảng hai mươi mấy tuổi, đến vuốt tóc con nói gì đó rồi nắm tay định kéo đi. Con ngẩn lên thì người đó có vẻ ngạc nhiên và quay lại thì thấy hai vợ chồng đang nhìn, ồng xin lỗi nói là lộn người, tưởng là đứa cháu của ổng. Con sợ, vừa khóc vừa chạy qua. Mình dỗ con mà tưởng tượng lúc đó hai vợ chồng lơ là ngó đi chỗ khác thì sao? Nỗi lo sợ con bị bắt mất lại nổi lên. Mình sợ lắm, sợ lắm...

 

Friday, July 10, 2009

viết cho con gái cưng

Thư này viết cho con gái cưng. Con gái cưng, nghe "con gái cưng" thôi đã nghe thương quá, thân thiết quá . Con gái cưng, mẹ con chưa viết gì cho con mà dì Hai đã viết trước, sợ mẹ con phiền. Mẹ con đang nặng nề quá thôi để dì Hai viết trước lấy đà, mai mốt mẹ con viết tiếp. Dì Hai thèm một em bé trong năm nay nhưng điều kiện không cho phép, nên thương con đỡ ghiền.

Mẹ con kể con nghe đi chơi là vui vẻ lắm, đạp um xùm, làm dì Hai cũng vui theo. Mẹ kể con không chịu nằm yên cho bác sĩ chụp hình, mai này chắc chắn con nắm đầu anh An quay như dế rồi . Dì Hai cũng mong con y như mẹ con đang mong con vậy. Còn đòi mua bình sữa, mua tấm lót giường cho con nằm lỡ tè ướt có cái thay. Mua, mua... mua hết các thứ trong hàng em bé ở Walmart. Mua, mua, mua... giành hết quyền sắm đồ của mẹ con luôn. Rồi thấy mình kỳ quá nên... bỏ lại hết. Mong con ra đời, chờ những tấm hình đầu tiên của con. Dì Hai sẽ làm lịch cho con nè, rồi phóng to hình con để trên bàn nhìn cho đã.

Dì Hai đã dặn mẹ con phải uống vitamin, ăn uống đầy đủ và đừng kiêng cữ quá đáng nhưng không biết có làm được hông. Còn định dặn là đừng rơ lưỡi cho con bằng mật ong vì mật ong không tốt cho em bé dưới 1 tuổi, đừng phơi nắng trực tiếp lên da con khi con chưa tròn 6 tháng. Còn định... Rồi thấy mình lại lấn sân nên thôi không dặn nữa, mẹ con rồi sẽ biết mấy chuyện đó. Ngày xưa không ai chỉ cho dì Hai vụ chùi răng bằng vải mềm hay trở đầu cho đầu không móp, nên nhất định phải nhắc mẹ con.

Mong gặp con biết bao, con gái cưng ơi . Khi con gặp dì Hai, nhất định con sẽ không làm mặt lạ chứ?

Tuesday, July 7, 2009

Tôi yêu tiếng nước tôi

Copy từ blog bạn Thanh Tuấn

 

Vè là những bài có vần có điệu, mỗi câu thường có ba hay bốn chữ. Có bài chỉ dăm ba câu như bài "Lạy trời mưa xuống":

Lạy trời mưa xuống
Lấy nước tôi uống
Lấy ruộng tôi cày,
Lấy đầy bát cơm,
Lấy rơm đun bếp,
Lấy nếp nấu xôi,
Lấy nồi nấu bánh.

Những con người lam lũ quanh năm chân lấm tay bùn chỉ ước muốn những điều thiết thực mà thôi. Hãy lắng nghe mơ ước của một ông già:

Ông già quét nhà
lượm được đồng điếu
giắt ở lỗ tai
để mai đi chợ
đi mua dây nhợ
về buộc lồng chim
đi mua cây kim
đem về vá áo
đi mua con sáo
hót cho vui nhà
đi mua trái cà
để dành làm dưa
đi mua con cua
đem về làm chả
đi mua con cá
kho tiêu chặt đầu
đi mua miếng trầu
về nhai nhóp nhép
đi mua con tép
đem về nấu canh
đi mua trái chanh
đem về vắt nước
đi mua cây lược
đem về chải đầu.

Đọc bài vè trên, ta hảy tưởng tượng một ông già đang thiếu thốn lượm được một đồng tiền nên mơ ước mua bao nhiêu là thứ. Có bài nguyên cả mấy chục câu, như bài "Tập tầm vông" dưới đây cho ta thấy hai cảnh đời trái ngược nhau:

Tập tầm vông
chị lấy chồng
em ở góa
chị ăn cá
em mút xương
chị nằm giường
em nằm đất
chị hút mật
em liếm ve
chị ăn chè
em liếm bát
chị coi hát
em vỗ tay
chị ăn mày
em xách bị
chị xe chỉ
em xỏ tiền
chị đi thuyền
em đi bộ
chị kéo gỗ
em lợp nhà
chị trồng cà
em trồng bí
chị tuổi Tý
em tuổi Thân
chị tuổi Dần
em tuổi Mẹo
chị kéo kẹo
em đòi ăn
chị lăng xăng
em ních hết
chị đánh chết
em la làng
chị đào hang
em chui trốn.

Có tội nghiệp cho những người làm em không, khi mà tất cả những thứ ngon, đẹp tốt đều dành cho chị. Có những bài mang tính cách dí dỏm như bài "Vè trái cây":

Ðậu ở trên mây
là trái đậu rồng
đủ vợ đủ chồng
là trái đu đủ
cắt ra nhiều mủ
là trái chuối chát
mình tựa gà ác
trái khóm, trái thơm
cái đầu chôm bôm
là trái bắp nấu
hình thù xâu xấu
trái cà dái dê
ngứa giẫy tê tê
là trái mắt mèo
khoanh tay lo nghèo
là trái bần ổi
sông sâu chẳng lội
là trái mãng cầu
bù cổ, bù đầu
trái dâu, trái cách
cái bụng óc ách
là trái dừa tươi
gai góc đầy người
là trái mít ướt
sanh ở dưới nước
trứng cá ngon ngon
ăn thấy giòn giòn
là ổi xá lị
u buồn, bi lụy
là trái sầu riêng
sánh với tay tiên
là trái phật thủ
tiền bạc đầy đủ
chính là trái sung
tóc mọc lung tung
là chôm chôm trốc
xù xì da cóc
là mãng cầu xiêm
nghe tên phát thèm
me chua, xoài tượng
ăn nhiều thì ớn
là lê-ki-ma
có sọc, có hoa
đúng là trái vải
đẹp như con gái
trái hồng, trái đào
mắt sáng như sao
khác nào trái nhãn
hay ngồi hàng quán
trái cà, trái lê
làm dưa khỏi chê
cà non, cà pháo
chẳng biết gì ráo
trái bí không sai
gốc ở nước ngoài
trái nho, trái táo
nhai nghe rào rạo
đậu phộng, hột điều
đựng được thiệt nhiều
là trái bình bát
muốn ăn đập nát
trái lựu chớ chi
cho bú trẻ thơ
là trái vú sữa
còn nhiều nhiều nữa
ai biết xin mời
kể tiếp nghe chơi
cái vè cây trái.

Nghe mà thèm trái cây ở bên nhà quá phải không các bạn? Có những bài lạ lùng như bài "Nam mô bồ tát":

Nam mô bồ tát
chẻ lạt đứt tay
đi cày trâu húc
đi xúc phải cọc
đi học thầy đánh
đi gánh đau vai
nằm dài nhịn đói.

Người chi mà làm gì cũng hỏng cả, thiệt là đoảng! Lại có những bài thật vui nhộn như bài "Vè nói ngược":

Nghe vẻ nghe ve
nghe vè nói ngược
ngựa đua dưới nước
tàu chạy trên bờ
lên non đặt lờ
xuống sông bửa củi
gà cồ hay ủi
heo nái hay bươi
nước kém ba mươi
mồng mười nước dậy
ghe nổi thì đẩy
ghe cạn thì chèo
bớ chú nhà nghèo
cho vay đặc nợ
bớ chú nhà giàu
thiếu trước hụt sau
đòn sóc bửa cau
dao bầu gánh lúa
giã gạo bằng búa
bửa củi bằng kim
đốt đèn không tim
xỏ kim bằng lát
nhà lành dột nát
nhà rách không dột
ăn trầu bằng bột
gói bánh bằng vôi
giã gạo bằng nồi
nấu cơm bằng cối
ngày rằm trăng tối
mùng một sáng trăng
hai đứa lăng xăng
nấu chè bột tẻ.

Tất cả mọi thứ đều ngược đi lại với lẽ thường. Vè nói ngược mà!

Có những bài vè rất hồn nhiên, mang nhiều ý nghỉ trẻ thơ, như bài "Dung dăng dung dẻ":

Dung dăng dung dẻ
dắt trẻ đi chơi
đến cửa nhà trời
lấy hơi mà thở
“Lạy cậu, lạy mợ
việc thợ bộn bề
cho cháu về quê
cho dê đi học
cho cóc giữ nhà
cho vịt chạy ra
cho gà níu lại”.

Ngoài ra còn có những bài vè 5, 6 chữ cũng rất ngộ nghĩnh như các bài dưới đây:

Kỳ nhông là ông kỳ đà
kỳ đà là cha cắc ké
cắc ké là mẹ kỳ nhông

Lúa ngô là cô đậu nành
đậu nành là anh dưa chuộr
dưa chuột chị ruột dưa gang
dưa gang họ hàng dưa hấu
dưa hấu là cậu lúa ngô.

Sáo đen là anh gà cồ
gà cồ là cô sáo sậu
sáo sậu là cậu chim gi
chim gi là dì tu hú
tu hú là chú sáo đen.

Cứ đi lòng vòng mãi, rốt cuộc không biết ai lớn hơn ai! Còn có những bài vè dài và gần như thơ lục bát như bài "Vè cô Bốn", cô này không bao giờ chịu thua dù là một câu đố khó.:

Cái vè cô Bốn hát hay,
Tôi đố cô Bốn cối xay mấy nghiền?
Cối xay là hai trăm nghiền.
Tôi đố cô Bốn quan tiền mấy mươi?
Quan tiền là ba mươi đồng.
Tôi đố cô Bốn chợ đông mấy người?
Chợ đông vô giá quá chừng.
Tôi đố cô Bốn trên rừng mấy cây?
Trên rừng cây có cả trăm.
Tôi đố cô Bốn một năm mấy giờ?
Một năm là ba ngàn giờ.
Tôi đố cô bốn cây cờ mấy tua?
Cây cờ là hai cái tua.
Tôi đố cô bốn con cua mấy càng?
Con cua có hai cái càng, có tám cái ngoe.
Tôi đố cô Bốn chiếc ghe mấy chèo?
Chiếc ghe là hai người chèo.
Tôi đố cô Bốn con mèo mấy lông?
Chàng về tát cạn biển đông,
Ra đây tôi nói mấy lông con mèo.

Dựa trên những bài vè, người ta đã tạo thành những bài hát dễ thương với giai điệu mộc mạc giản dị mà trẻ con rất thích, từ đó chúng ta có những bài đồng dao. Có những bài chỉ hát nghe chơi, gọi là đồng dao, như bài "Con công hay múa":

Con công hay múa
nó múa làm sao?
nó rụt cổ vào
nó xòe cánh ra
nó đỗ cành đa
nó kêu ríu rít
nó đỗ cành mít
nó kêu chịch chòe
nó đỗ cành tre
nó kêu rau muống
nó đỗ xuống ruộng
nó kêu tầm vông
Con công hay múa.

Hay bài "Rình rình ràng ràng":

Rình rình ràng ràng
ba gian chiếu trải
dệt vải cho bà
vải hoa vải trắng
đến mai trời nắng
đem vải ra phơi.

Hoặc bài "Nu na, nu nống":

Nu na, nu nống
cái trống nằm trong
cái thông nằm ngoài
củ khoai chấm mật
bà Phật thổi xôi
ông tôi nấu chè
tò lẻ tò le.

Có nhiều bài khác lại đi kèm với các trò chơi như bài "Tập tầm vông" đi kèm với trò chơi "Ðố tay". Ðố tay là một người nắm hai bàn tay lại và giấu một vật gì đó trong một bàn tay, vừa đưa từng nắm tay ra vừa hát, người chơi phải đoán trúng tay nào có dấu đồ vật mới được thắng.:

Tập tầm vông
tay không tay có
tập tầm vó
tay có tay không
Ðố ai lấy mắt
ngó trong tay này
tay nào có?
tay nào không?

Bài "Chặt cây dừa" đi kèm với trò chơi "Chồng nụ, chồng hoa". "Chồng nụ, chồng hoa" là trò để các nắm tay lên nhau và đếm cho tới khi nào chữ cuối cùng của bài đụng tới nắm tay nào thì nắm tay đó bị loại ra. Và lại bắt đầu bài hát, loại ra từ từ các nắm tay của các người chơi, cho tới khi nắm tay cuối cùng còn lại là người đó thắng.

Chặt cây vừa
chừa cây mộng
cây tầm phộng
cây mía lau
cây nào cao
cây nào thấp
cây mía vấp
chặt bỏ ra.

Ngoài bài "Chặt cây dừa", trò chơi "Chồng nụ, chồng hoa" còn được chơi với bài "Tùm nụm, tùm nịu":

Tùm nụm, tùm nịu
tay tí tay tiên
đồng tiền chiếc đủa
hột lúa ba bông
ăn trộm trứng gà
bù xoa bù xít
con rắn con rít
thì ra tay này.

Bài "Úp lá khoai" được chơi với các bàn tay úp xuống mặt bằng, và cũng được một người vừa đếm vừa chỉ vào các bàn tay cho đến chữ cuối của bài hát. Tay ai bị trúng vào chữ cuối sẽ bị bỏ ra ngoài. Lại hát tiếp và dùng phương pháp loại dần như trò chơi "Chồng nụ, chồng hoa".

Úp lá khoai
mười hai chong chóng
đứa mặc áo trắng
đứa mặc áo đen
đứa xách lồng đèn
đứa cầm ống thụt
chạy ra chạy vô
đứa xách ống điếu
đứa té xuống sình
thúi ình chình ngủ.

Cũng có thêm một bản "Úp lá khoai" khác ngắn hơn:

Úp lá khoai
mười hai bông sứ
đứa lượm khoai từ
đứa đứng ngã tư
đứa ngồi ứ hự.

Bài "Chi chi chành chành" đi chung với trò chơi cùng tên. Người quản trò lật ngửa bàn tay, hơi khum lại và các bạn khác để ngón tay trỏ của mình giữa lòng bàn tay của người quản trò. Tất cả cùng ca chung với nhau cho tới cuối bài hát thì các bạn chơi phải chuẩn bị rút tay lại vì người quản trò sẽ nắm tay lại thật nhanh. Bạn nào bị quản trỏ nắm được ngón tay là bị thua.

Chi chi chành chành
cái đanh thổi lửa
con ngựa chết trương
ba vương ngũ đế
cấp kế đi tìm
con chim làm tổ
ù oà ù ập.

Bài "Vuốt nổ" được chơi với bốn bàn tay của hai người chơi xen kẻ nhau mà vuốt nhẹ. Sau đó, tự vỗ tay và lại vuốt tay bạn. Sau ba lần như vậy, tay trái của mình vỗ tay trái bạn, rồi tự vỗ tay. Xong, đổi lại tay phải mình vỗ tay phải bạn, lại tự vỗ tay. Tiếp tục như thế cho đến hết bài. Người nào vỗ trật tay hay trật nhịp coi như bị thua.

Vuốt nổ, vuốt nổ
tay vổ vào tay
nghe rộn ràng thay
tuê toa, tuê tóa
ăn trái gãy răng
ăn măng gãy đủa
ăn của nhà trời
ai ngồi xuống đây
bỏ lúa ai xay
bỏ mây ai chẻ
bỏ trẻ ai bồng
bỏ lồng ai ấp
mà đập tay vỗ
vuốt nổ vuốt nổ.

Cũng như ca dao, vè và đồng dao được truyền tụng trong dân gian và không biết tác giả. Nhưng những bài vè, đồng dao vẫn mãi mãi trong tâm hồn của những người Việt Nam từ khi thơ trẻ cho đến lúc trưởng thành. Ðó là những kỷ niệm tuổi thơ, những dòng nhạc quê hương không bao giờ phai nhòa trong ký ức. Trong khuôn khổ hạn hẹp của trí nhớ, tôi tin chắc là sẽ có nhiều sơ xuất xin quý bạn thông cảm.

Wednesday, June 24, 2009

entry for June 25, 2009

Đọc được câu này trên bìa cuốn phim Cars mà bé An đang ghiền It's the journey that is important, not the destination. Tự dưng giật mình nghĩ lại, hình như câu này đang nói mình! Mình tuy không phải là nhắm tới mục đích rồi làm lẹ lẹ cho xong rồi thôi, nhưng có lẽ là chưa đủ quan tâm tới tình cảm của người mình tiếp xúc trong quá trình đó? Có lẽ vậy nên có lần có người nói mình vô tâm rồi . Mình cũng hay bào chữa, có lẽ môi trường mình lớn lên nó làm mình như vậy. Nếu người khác không nói cho biết thì thôi, không hỏi làm gì, hỏi tới nhiều khi lại gây tác dụng ngược, rồi giận hờn, cãi vã. Ai nói gì nghe vậy, rồi thôi. Không nghĩ xa hơn làm gì. Dần dần trở thành vô tâm?

Thôi thì tự sửa chữa mình một chút, chậm chậm lại một chút, để ý mọi người, để ý hoàn cảnh hoa lá cành xung quanh một chút. Để coi!

Ăn chay

Ngày đầu của đợt ăn chay. Mình nhớ cái cảm giác thanh thản khi ăn chay lâu ngày. Mong là đợt này mình giỏi.

Cám ơn Trời Phật phù hộ cho con trai của con.

Tuesday, June 16, 2009

chuyện từ một ly sữa

Đi chơi, ở khách sạn, không có tủ lạnh, sữa phải ngâm thùng nước lạnh. Tối đó còn sữa trong ly có nắp đậy, mình thấy lâu quá sao con không uống hết. Trễ quá rồi, mình nói không uống thì thôi đi súc miệng, sữa thì để mẹ bỏ đi vì mai cũng không uống được. Thằng nhỏ nghe mẹ mang sữa đi đổ là khóc um xùm, chạy lại giựt ly sữa Mẹ đừng đổ thùng rác mà . Rồi cầm ly sữa chạy đi, vấp cái giỏ mình đang xếp đồ té lăn trên thảm. Chồng thấy con khóc, rồi té lập tức nhảy dựng lên, em dạy con kiểu gì vậy hả? Mình cảm thấy không làm gì sai, chỉ đơn giản không uống thì thôi, nói với con đổ sữa đi vì không có tủ lạnh để vào, nhưng không nói lại gì hết ngoài chuyện nhắc anh chuyện không có gì, đừng phản ứng như vậy.

Thái độ anh làm mình nhớ lại chuyện hôm trước, cũng là lúc anh phản ứng khi con khóc vì bị mình la chơi đồ chơi không biết quý, còn quăng mạnh xuống đất thêm lần nữa khi mẹ nhắc. Có lẽ công việc anh hơi căng thẳng nên chỉ cần một chút xíu là anh mất bình tĩnh như vậy. Nhưng cứ vậy hoài làm mình buồn, cảm thấy bất an. Rồi sợ. Rồi không dám vui vẻ vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra sau chuyện vui vẻ này. Biết suy nghĩ vậy là không hay nhưng không biết làm sao...

Trước khi cho con uống mình hay thử coi còn uống được không. Tối hôm đó lại không thử, cứ tưởng anh đã thử rồi. Khi dỗ con ngủ xong, đem đi đổ, mới biết sữa trong ly đã đóng cục lại như yaourt rồi. Túm đi túm lại, lỗi là ở mình mà thôi.