Thursday, December 2, 2010

Món mình thèm

Chừng nào được ăn?

- Thèm nhất là bánh mì thịt. Tức cười không? Bên này cũng có bánh mì thịt, nhưng sao mình vẫn thấy thiếu thiếu gì đó. Lần trước về xin Mẹ cho ăn bánh mì thịt, Mẹ nói để Mẹ chiên trứng ăn bánh mì ngon hơn, mình không dám cãi, nhưng thèm tới giờ. Bánh mì thịt hen. Bánh mì thịt bò nướng nữa.... 

- Ốc vỉa hè nhà bà Đía. Ốc mỡ nè, ốc dừa nè, nghêu nè xào mặn mặn cay cay nha. Nghêu nướng có mỡ hành rồi rắc đậu phộng... Rồi uống nước mía hen. Nhớ hồi đó mỗi lần mình đi ăn, chồng dĩa trên bàn cao chất ngất luôn, tại... mỗi dĩa có ít xịu mấy con chứ bộ! 

- Bò bóp thấu Mẹ Thủy làm. Tuyệt cú mèo! Bên này khế mắc quá, hổng bao giờ dám làm.

-  Thịt ba rọi Ngoại kho, cá rô kho tộ Ngoại kho. Tóm lại món gì Ngoại làm cũng thèm. Cá cơm kho, tép nhỏ cỡ ngón tay út rang...

-  Bông thiên lý xào, rau muống xào. Và lá cách nữa. Không biết bây giờ còn ai trồng lá cách? Hồi mình còn ở CL, sau nhà có cây lá cách. Mình ăn mà còn nhớ cái vị đặc biệt của nó tới giờ.

- Hủ tíu Nam Vang ở Võ Văn Tần. Không biết bây giờ còn được cái vị như xưa?

- Thèm đi ăn vặt với bà Chân: bắp xào, bò viên chiên, há cảo, xúp cua, bột chiên, gỏi cuốn ...

- Bò cuốn lá lốt, bò cuốn mỡ chày.

- Bánh xèo Mẹ làm, bẻ bìa ăn đã luôn

- Chả đùm dưới đám giỗ bà cố. Hổng biềt hồi đó ai làm mà ngon quá chừng.

- Bánh tráng gừng nướng. Hồi trước hay có chị bán bánh tráng đi ngang công ty, trưa mình mua mang về, Ngoại nhâm nhi, Ngoại thích lắm.

- Mực một nắng.

....

Chừng nào nhớ ra nữa, viết thêm vô!

Chà, cái list dài quá rồi!

Wednesday, January 20, 2010

khác



Năm 1999, mới đi làm


"Một buổi sáng bạn tỉnh giấc, rồi bất giác nhận ra bạn đã khác hôm qua lắm rồi; cảm giác lúc ấy thế nào nhỉ? Mừng vui háo hức hay chơi vơi hụt hẫng? Có những điều mất đi rồi và chẳng bao giờ lấy lại được nữa đâu..." - Little Clara.
Mình đã khác nhiều, từ qua Mỹ mới có sáu năm rưỡi thôi mình đã khác nhiều, nói chi tới hồi mới ra trường, đi làm. Không nói đến chuyện ngoại hình thay đổi(đau lòng lắm ). Không dám nói là mình đã chín chắn hơn, nhưng đã không còn vô tư nữa. Ngày xưa em còn vô tư lắm, ngồi hát ca hoài trước sân. Ông trưởng phòng hành chánh gọi báo có quyết định đi làm, mình còn nói "con có nói với chú PTGĐ là chừng nào con nhận được bằng thì con mới đi làm" . Giờ thì chuyện đi làm và chuyện không đi làm cũng làm mình suy nghĩ hoài. Vừa muốn dành hết thì giờ cho con vì thời gian con còn làm em bé mau chóng rồi sẽ qua đi. Vừa muốn đi làm để đầu óc thoáng một chút, để không cảm thấy mình bị phụ thuộc, để còn có bạn bè mà nói chuyện... Quanh đi quẩn lại không nói chuyện với bên nhà, với Đía, với Chân thì chỉ có cái blog để viết cho con, được mấy người bạn chân tình cũng vui (cũng may không gặp người xấu ghen ghét mình, A Di Đà Phật).
Lúc đó má chồng nói "tối qua mẹ bị đau bụng, mẹ uống nước mà chưa sôi kỹ thì bị đau bụng." thì mình chỉ biết là à, đau bụng thì đau bụng, thăm hỏi giờ hết chưa? chứ đâu hiểu ý má chồng than phiền con dâu nấu nước chưa sôi kỹ . Còn có lần nói với má chồng bếp ga cháy lửa đỏ là bếp cũ rồi, má chồng bảo chắc là nước đổ xuống đó chứ cũ gì.  Cả gan chưa, dám chê đồ nhà bà cũ à !  Lúc đó cũng chẳng cảm giác gì. Có câu chuyện kể là một hôm thú rừng tụ họp kể chuyện vui, gấu kể chuyện ai cũng cười, có mình con bò không cười. Hôm sau khỉ kể chuyện, chỉ có mình bò cười, chẳng ai cười cả. Hỏi ra thì bò đủng đỉnh nói mình cười chuyện bạn gấu kể hôm qua. Còn mình thuộc loại bò tót (phải hông Đía?) tới cả năm sau mới hiểu ra là nếu bố mẹ ở gần thì chắc đã được mời ăn cơm mắng vốn nhiều lần rồi!
Có thời gian mình bắt mình tập nhìn sâu vào một vấn đề, tập hỏi câu hỏi tại sao như vậy? (giống con bây giờ ) Nhưng cũng từ đó, mình thấy cuộc sống không như xưa, rồi ước ao phải chi cứ vô tư, đơn giản như trước lại hay hơn... Trước mình hay dĩ hòa vi quý, luôn nhìn ra cái hay, mặt tốt để mà vui, mà tin, bây giờ sao lại không suy nghĩ được như vậy nữa?
Năm 2002, 25 tuổi
Walgreens bây giờ đã có đủ thuốc cho mọi người chích ngừa cúm heo. Cứ ao ước phải chi bố mẹ và em Trân đang ở đây để mình dắt ra chích cho yên tâm...


Tuesday, December 1, 2009

Sự Tích Trái Thơm (Dứa)

Trước khi đi ngủ, con trai hỏi "mắt của trái thơm tiếng Anh là gì? có phải là eyes không?" Mình thua, không biết, nhưng có kể con nghe sự tích trái thơm, hơi khác chuyện này một chút là cô gái bị Bụt phạt vì hư quá, cứ nói "con hổng thấy, hổng thấy, hổng thấy!"

Sự Tích Trái Thơm (Dứa) 
Người kể: Ngô Thu Hiền


Huyền Nương là tên một cô gái mười lăm, không thích làm những việc bếp núc, thêu thùa vá may, tối ngày chỉ lo ca hát không để ý vào việc gì. Mẹ nàng là một góa phụ không mấy giàu sang, lại có tính chanh chua soi mói thiên hạ nên người trong làng ít ai có thiện cảm với mẹ con Huyền Nương.
Thình lình mẹ Huyền Nương lâm bệnh nặng nằm một chỗ, Huyền Nương phải thay mẹ vào trong bếp nấu cháo, nấu nước cho mẹ. Khỗ nỗi, ngày thường không để ý chi đến mọi việc trong nhà, nên lúc vào bếp, Huyền Nương lúng túng không biết vật nào để ở đâu, và phải làm thế nào. Vì vậy, chốc chốc Huyền Nương lên tiếng hỏi:

- Mẹ ơi, gạo để đâu? Mẹ ơi, cục đá để đánh lửa mẹ để đâu?

- Mẹ ơi, nước đổ vào nồi như vậy vừa chưa. Mẹ ơi, cái gàu múc nước mất rồi ...

Đang ốm, lại bị kêu gọi từng chập, người mẹ Huyền Nương lấy làm bực mình lắm, nên nói lẫy:

"Mẹ ước gì con có thật nhiều mắt để con kiếm những đồ dùng đặng khỏi kêu nheo nhéo suốt ngày làm chói cả tai".

Huyền Nương cắc cớ hỏi:

- Bộ mẹ không thương con hay sao?

Người mẹ chanh chua càu nhàu:

- Thương cái nổi gì, nếu không có con cũng không sao.

Tức thì giữa thinh không có tiếng nói khàn khàn:

- Lời ước của người mẹ không biết thương con sẽ thành sự thật.

Người mẹ kinh sợ, nhìn sau trước không thấy ai thì sinh nghi, bà liền gượng đứng dậy đi xuống bếp tìm Huyền Nương, nhưng không thấy nàng đâu nữa. Bà sợ sệt đi thẳng ra vườn cất tiếng gọi: "Huyền Nương! Huyền Nương!" Không một tiếng trả lời. Bà rên rỉ: "Trời ơi! Huyền Nương đâu mất rồi".

Bà đi đến cuối vườn, bỗng bà nhận ra đôi hài cỏ của Huyền Nương nằm cạnh một bụi cây vừa trổ sinh một trái rất kỳ lạ, mình dài mà tròn có nhiều mắt bao bọc xung quanh, tỏa mùi thơm thoang thoảng.

Đôi mắt bà sáng lên, tay nắm lấy đôi hài, tay sờ vào trái lạ, tự nhiên nước mắt ứa trào ra, bà than thở:

- Huyền Nương! Mẹ đã hiểu vì sao rồi.

Sau tiếng than của bà, nhiều tiếng khóc nỉ non từ trong lòng trái lạ vẳng lên. Da trái đang xanh, hứng phải nước mắt và tiếng khóc than của người mẹ dần dần ửng vàng.

Ngày xưa, người ta gọi thứ trái lạ này là trái Huyền Nương, nhưng dần dần đổi lại là trái thơm.

Thursday, September 17, 2009

tuần thứ 6

IMG_0157 by nguyengocyenthao.

Con gái sau ngày đầy tháng thay đổi rất nhiều, coi hình cũng thấy con lớn hơn, linh hoạt hơn. Con thức nhiều hơn, lâu hơn, hứa hẹn sẽ có nhiều hình hơn.

IMG_0165 by nguyengocyenthao.

Con vẫn còn bị ọc sữa, bà ngoại xót ruột lắm. Ngoại ơi không sao đâu, sữa ọc ra có chút xíu thôi hà. Ngoại ngó bụng con nè, thương hông?

IMG_0151 by nguyengocyenthao.

Buổi tối sau đợt bú 11 giờ, đến 3 giờ con bú nữa rồi đến 7 giờ mới bú cữ sáng. Nhưng mà con khó chịu lắm, tè 1 lần dù chưa ướt tã cũng khóc cho tới khi thay tã mới mới thôi.  Nên giữa 2 cữ bú con có dậy lúc 1 giờ và 5 giờ thay tã , thay tã xong con ngủ liền. Thiệt đúng là xài sang hen. Mẹ cũa con vẫn phải thức mỗi 2 tiếng, chưa được ngủ đêm.

Bố con giờ massage lành nghề lắm. Nhìn mặt con là biết liền hà. Bố phải cám ơn con vì con làm chuột bạch thí nghiệm cho Bố thực tập nha.

IMG_0102 by nguyengocyenthao.IMG_0093 by nguyengocyenthao.IMG_0106 by nguyengocyenthao.

Dì Hai khoái con gái cưng điệu đàng trong tấm hình này nè. Chừng nào được bồng con đây hả con gái cưng?

DSCN3680 by nguyengocyenthao.

Thursday, September 10, 2009

khám định kỳ 1 tháng tuổi

DAY THANG  TT 057

Thứ năm 10 tháng 9, con đi khám định kỳ lần đầu tiên. Con đi sớm lắm, trưa đăng ký cơm nhà bà Cố để gặp bà Ngoại, dì Hai và anh An luôn. Anh An đi chợ mà nghe tới giờ hẹn với em Trái Tim liền bắt tay lên mặt, làm động tác nghe điện thoại Em Trái Tim ơi, em Trái Tim đang ngủ hay đang thức vậy?

Con được chích ngừa lao và siêu vi B, ngoại nói lúc chích ngừa con khóc lắm, về nhà không bị hành. Bác sĩ nghe con bị vặn mình dữ quá nên cho uống canxi và dặn phơi nắng. Bố con cưng con lắm, cho phơi nắng mỗi ngày 5 phút lúc 7 giờ sáng và còn massage cho con nữa.  Bố con kể với dì Hai là mặt con lúc đó phê lắm, mà mẹ Trân quên chụp hình lại rồi.

Nay con được 4kg (so với hồi mới sinh là 2.5kg), dài 54cm (hồi mới sinh là 47cm). Như vậy chứng tỏ là mẹ Trân không đến nỗi thiếu sữa hen. Hai mẹ con ở chơi nhà bà Cố 3 tiếng rồi về, đây là lần đầu tiên hai mẹ con ra khỏi nhà nên còn nhiều cập rập, không mang đủ tã nên phải đi taxi về nhà. Lần sau phải đi lâu hơn nha Mẹ!

Sunday, September 6, 2009

Đầy tháng con gái cưng Yên Thảo

Chủ nhật 7 tháng 9 ở nhà cúng đầy tháng cho con gái cưng Yên Thảo. Con thức dậy đợi mọi người từ 8 giờ sáng, dỗ cách nào cũng không chịu ngủ lại. Đợi chờ mòn mỏi đến 10 giờ vẫn không thấy ai, con đành đi ngủ.

Picture 148 by YenThao.

11 giờ mọi người mới đến, nên bà Nội là người duy nhất có được hình chụp lúc con mở mắt tươi vui như vầy, còn mọi người khác xoay qua xoay lại, chuyền tới chuyền lui con vẫn không thèm thức giấc đâu. Áo đẹp của con là của cô Nga, em bố Thư mua đó.

Picture 144 by YenThao.

Mâm đồ cúng đầy tháng cho con: 25 phần xôi chè để cúng bà mụ và đức thầy. (Thì ra phải cúng tới 25 phần, hồi đó dì Hai cúng đầy tháng cho anh An là 13 chén xôi, 12 chén chè, người được ăn xôi thì không được ăn chè, không biết có bị quở không ta. A di Đà Phật, con xin lỗi )

DAY THANG  TT 046 by you.

 Bố mẹ đọc gì ở đây - không ai thuyết minh nên dì Hai hổng biết hehe  (chừng nào biết sẽ điền vô).

DAY THANG  TT 003 by you.

Bà Nội cầm bông hồng để làm "lễ khai tâm" cho con, để "mở miệng ra là có bông có hoa, có kẻ yêu người trông". Dì Hai coi hình, cự nự quá, không thích chút nào, lỡ em bé bị dị ứng phấn hoa thì sao. Cuối cùng hỏi ra, đó là do bà Cố chỉ đạo, ai dám cãi ? Bà Nội cũng phải làm theo thôi .

DAY THANG  TT 011 by you.

Mọi người vui vẻ. Con vẫn ngủ ngon lành .

DAY THANG  TT 055 by you.

Cả nhà chụp chung. Có bà Cố đến dự nữa nha, sướng quá. Có ông Út bà Út nữa mà không thấy có hình, không biết cậu Bảo có đến không?

DAY THANG  TT 017 by you.

Với Bố Mẹ và ông bà Ngoại

Picture 179 by YenThao.

 Với cô Nga

Picture 177 by YenThao.

và với dì Ba Khánh

Picture 162 by YenThao.

Con khoe quà đây, tay con có đẹp không nè, hổng biết sao nó vảnh dữ vậy nữa  .

Picture 196 by YenThao.

Yên Thảo hôm nay được 3.5kg, thứ 5 tới sẽ đi bác sĩ kiểm tra định kỳ, lúc đó mới có số đo chính xác. Chúc con gái cưng ăn giỏi, ngủ giỏi, mau lớn nha, cả nhà thương con và mong mọi điều tốt lành cho con  . Chúc mẹ Trân có sữa cho đều để em đủ bú nha.

Monday, August 31, 2009

con gái cưng được ba tuần tuổi

IMG_0035 by you.

Có hình mới của con rồi nha. Miệng con cười thương ơi là thương. Hôm nay con được 3,3kg (kể cả tã). Tuần thứ ba đánh dấu bằng "khủng hoảng" tự dưng mẹ Trân không có sữa, con không chịu bú bình nên con đói bụng quá, ngủ chỉ được một tiếng là phải dậy rồi. Giờ đã tạm ổn, sữa đã có đều lại cho con gái cưng.

Con vặn mình nhiều, đỏ mặt tía tay, vừa rên hừ hừ, có khi ọc hết sữa làm bố mẹ lo lắm. Dỉ Hai phải trấn an là lượng sữa ọc ra coi vậy chứ không bao nhiêu. Hồi đó anh An cũng vậy, rồi mấy tháng thì hết.

Và... con đã có tên! Ông Ngoại đặt cho con là Nguyễn Ngọc Yên Thảo. Bố mẹ con và bên nội chịu rồi. Mong con luôn xinh xắn, mạnh khỏe như lời chị Sói phân tích tên của con "vừa bình yên mà vừa tự do như cỏ, cỏ tuy không phải loài cao sang quý giá nhưng là thứ thực vật biểu trưng cho sự mạnh mẽ."

Tuần sau là đầy tháng con rồi! Thêm tấm hình nữa cho đỡ ghiền .

IMG_0034 by you.